Ngành dệt may Việt Nam từ lâu đã phải đối mặt với tình trạng mất cân bằng giữa các công đoạn sản xuất.
Hai công đoạn đầu và cuối của chuỗi là sợi và may có sự phát triển trên quy mô rất lớn, trong khi dệt và nhuộm vẫn là điểm nghẽn trong nhiều năm qua.
Bà Nguyễn Thị Tuyết Mai, Phó tổng thư ký Hiệp hội Dệt may Việt Nam (VITAS) cho biết, cơ sở hạ tầng cho dệt, nhuộm, sản xuất vải còn hạn chế, chưa có quy hoạch không gian để phát triển và xử lý nước thải tập trung.
Một số địa phương từ chối dự án dệt nhuộm, cho rằng ngành dệt nhuộm gây ô nhiễm, dù nhà đầu tư cho biết sẽ sử dụng công nghệ xử lý hiện đại, không tác động tiêu cực đến môi trường.
Đồng thời, để được hưởng lợi từ ưu đãi thuế quan của các hiệp định thương mại tự do (FTA) thế hệ mới, doanh nghiệp phải tuân thủ quy tắc xuất xứ “từ sợi” hay “từ vải”.
Bà Nguyễn Thị Tuyết Mai cho biết: “Để giải quyết vấn đề hạn chế nguồn cung nguyên liệu, chúng ta phải tận dụng lợi ích của Hiệp định Đối tác Toàn diện và Tiến bộ xuyên Thái Bình Dương (CPTPP) để thu hút đầu tư nước ngoài vào chuỗi cung ứng nguyên liệu”. trên tạp chí điện tử Kinh Doanh (Kinh tế).
Các chuyên gia cho rằng, nếu giải quyết được nút thắt trong khâu nhuộm sẽ giúp nâng cao vị thế của Việt Nam trong chuỗi cung ứng dệt may toàn cầu, tận dụng tối đa các ưu đãi thuế quan FTA.
Không chỉ riêng lĩnh vực dệt nhuộm, việc chuyển hướng đầu tư theo hướng thiếu hụt nguồn cung trong ngành dệt may Việt Nam vẫn chưa được như kỳ vọng.
Các doanh nghiệp dệt may trong nước còn thiếu kết nối, chưa hoàn thiện đầy đủ chuỗi cung ứng trong nước. Do đó, nguồn cung nguyên liệu thô phụ thuộc nhiều vào nhập khẩu ở các giai đoạn khác nhau của quá trình sản xuất.
Ông Phạm Xuân Hồng, Chủ tịch Hiệp hội Dệt may TP.HCM, cho biết có tới 90% nguyên liệu dệt may của các công ty TP.HCM phụ thuộc vào nhập khẩu (chủ yếu từ Trung Quốc), trong khi chỉ có 10% đến từ nguồn cung ứng trong nước. (Agtek).
Nhìn chung, việc chuyển dịch đầu tư sang lĩnh vực nguyên phụ liệu dệt may cần nhiều nỗ lực hơn từ các doanh nghiệp trong nước, thay vì chỉ dựa vào nguồn vốn đầu tư trực tiếp nước ngoài (FDI), ông Phạm Xuân Hồng cho biết.
Để đạt được mục tiêu được Chính phủ phê duyệt trong “Chiến lược phát triển ngành Dệt may, Da giày Việt Nam đến năm 2030, tầm nhìn đến năm 2035”, cần có giải pháp quyết liệt “tăng cường đầu tư vào nguồn cung thiếu hụt của ngành”.
Ông Hồng cũng lưu ý: “Chúng ta phải coi việc đầu tư vào sự thiếu hụt nguồn cung trong ngành dệt may là một nhu cầu cấp thiết. Điều này đòi hỏi sự hỗ trợ chính sách và nguồn vốn để tạo điều kiện cho các công ty trong nước đầu tư vào ngành dệt may liên quan.
Ngoài ra, tại các khu vực, địa phương có mật độ doanh nghiệp dệt may tập trung cao, cũng đề nghị xây dựng một số khu công nghiệp lớn trong lĩnh vực công nghiệp hỗ trợ dệt may với công nghệ mới đảm bảo tiêu chuẩn môi trường để “xanh hóa” ngành công nghiệp dệt may.
Theo Le Courrier